Nguyễn Tài Cẩn & Vũ Đức Nghiệu (1980) viết thế
này:
Nguyễn Trãi ít
dùng từ Hán Việt, Nguyễn Trãi chuyên dùng từ đơn âm chính là vì Nguyễn Trãi nhạy
cảm, Nguyễn Trãi luôn nghiêng hẳn về lớp từ gốc gác Việt Nam, về lớp từ quen
thuộc đã có lâu đời.
Vội chạy đi tìm cuốn vở học tiếng Việt của thằng
con. Thì ra nó cũng là đứa nhạy cảm.
Xem thêm:
Nguyễn Tài Cẩn & Vũ Đức Nghiệu, 1980, “Một vài nhận xét bước đầu về ngôn
ngữ trong thơ Nguyễn Trãi (qua số liệu thống kê)”, Ngôn ngữ, số 3, Viện Ngôn Ngữ Học, Hà Nội,
tr. 15 – 21.
Trí nhớ mình rất kém, nhưng suốt bao nhiêu năm lăn lê bò toài ở các thể loại trường, chỉ nhớ và thích nhất bài thơ này của Nguyễn Trãi
ReplyDeleteBa tiêu (Cây chuối)
Tự bén hơi xuân tốt lại thêm
Ðầy buồng lạ màu thâu đêm
Tình thư một bức phong còn kín
Gió nơi đâu, gượng mở xem.
Giáo sư Cẩn và giáo sư Nghiệu mới là những người nhạy cảm.
ReplyDelete