Cách đây không lâu tôi gặp Z, hỏi thăm anh A, chị B. - Đi khỏi trường lâu rồi…, Z cho biết.
-Chỗ đó… chỗ
đó… bây giờ là ai?
-…. Ông VNM
làm giám đốc. Thạc sĩ rồi.
-Thạc sĩ hồi
nào?
-Ai biết?
-Thạc sĩ ngoại
ngữ hả?
-Chắc hổng phải.
Ông M tốt nghiệp đại học khoa đào tạo giáo viên
chính trị (hay hậu thân của nó là khoa triết hay kinh tế gì đó) năm một nghìn chín
trăm lâu lắm, lúc ra làm quan là trưởng phòng thiết bị, có miếng nhưng không có
tiếng, nay tạt sang làm giám đốc trung tâm ngoại ngữ của một đại học công lập tầm
cỡ quốc gia, được cả tiếng lẫn miếng. Trưởng khoa tiếng Ý không biết một chữ
đui tiếng Ý, đầu ngành nghiên cứu Hàn Quốc nói-nghe-đọc-viết tiếng Việt thông thạo
thì giám đốc trung tâm ngoại ngữ chỉ biết dạy chủ nghĩa Mác Lê-nin cũng làm được
việc. Nhà thống kê nhìn vào đội ngũ cán bộ ở chỗ ấy thấy lúc nhúc phó giáo sư,
tiến sĩ (bét nhất là thạc sĩ), đo đo đếm đếm rồi kết luận: Trình độ rất cao!
Lãnh đạo khoa phòng chỉ cần có học vị và có đảng tịch
là yên tâm. Học vị ngành gì, hạng gì cũng làm lãnh đạo được và lãnh đạo ngành
nào cũng được. Một nhiệm kỳ ngồi ghế trưởng khoa vài ba năm, tối đa hai nhiệm kỳ
là dăm sáu năm, không đáng để trưởng khoa bỏ công, bỏ của, bò thì giờ ngồi học
chuyên môn cho vừa tầm trình độ của nhân viên thuộc quyền. Hì hục học tiếng Ý
mười năm chưa chắc đã giỏi bằng ai mà lại vô ích bởi vì dăm ba năm sau có thể
đã chuyển qua làm lãnh đạo một khoa khác: từ tiếng Xtiêng nhảy vào tiếng Ý được
thì từ tiếng Ý nhảy sang vật lý chất rắn hay khảo cổ cũng không phải là chuyện
không có khả năng. Với người có cao vọng, cạy cục xin đi học chính trị cao cấp
để lọt vào quy hoạch hiệu phó, hiệu trưởng là hữu ích hơn cả. Ở cấp đó càng xa
chuyên môn, càng dễ tránh tiếng dốt mà quyền sinh, quyền sát lại to hơn rất nhiều
so với cấp trưởng đơn vị chuyên môn.
Các ông chuyên viên thống kê ở hải ngoại hay hì hục
đếm bài ISI rồi kêu:
-Ít quá!
Đầu ngành còn dốt đặc cán mai làu táu, một chữ bẻ đôi
không biết thì viết cái gì? ISI nào đăng bài thi chính trị cao cấp của các ông
bà ấy? Nhưng nghĩ cho cùng, khi người làm thống kê chỉ biết đếm mà không am hiểu
đến một mức nào đó lĩnh vực mình định nghiên cứu, thì những con số vô hồn kia
là cơ sở duy nhất để nhà thống kê mô tả tình hình. Người đang nằm trong chiếc
chăn có rận không cần nghe chuyện trung bình, trung vị, độ lệch chuẩn hay biến
cố hiếm làm gì.
***
Sau khi bài này lên mạng, Z bảo tôi:
-Ông sai rồi. VNM bây giờ là tiến sĩ.
-Tiến sĩ gì?
-Ai biết đâu?
***
Sau khi bài này lên mạng, Z bảo tôi:
-Ông sai rồi. VNM bây giờ là tiến sĩ.
-Tiến sĩ gì?
-Ai biết đâu?
Trường nào vậy? Cho tui làm hiệu trưởng được không? Tui tốt nghiệp phổ thông cấp 3 năm một chín lâu lắm nè, bảo đảm đọc thông viết thạo tiếng Việt.
ReplyDelete