Monday 26 May 2014

Nhân đọc bài Đội lốt văn chương tính đường gì thế? của Chu Giang



Nhã Thuyên đã bị trừng trị, nhưng vụ Nhã Thuyên vẫn chưa dứt điểm: Chu Giang lại xuất hiện trên Tuần Báo Văn Nghệ Thành Phố Hồ Chí Minh với bài Đội lốt văn chương tính đường gì thế? Hận thù đằng đằng... Đọc xong sởn cả gai ốc, phải ghi ngay mấy ý kẻo quên.


1) Chu Giang không có quyền và không có tư cách để đòi hỏi việc sau đây:

Chúng tôi chỉ muốn ông Phạm Xuân Nguyên (PXN) chứng minh cho bạn đọc và giới nghiên cứu văn học về tính khoa học của bản luận văn: Vị trí của kẻ bên lề: Thực hành thơ của nhóm Mở miệng từ góc nhìn văn hóa.

Chứng minh tính khoa học của bản luận văn là việc Nhã Thuyên phải làm và đã làm trước hội đồng chấm luận văn. Đó không phải là việc ông Phạm Xuân Nguyên cần làm. Và cũng không phải việc ông Chu Giang muốn mà được, vì ông Chu Giang không có chân trong hội đồng đó.


2) Chu Giang không có quyền áp đặt luật chơi của mình cho những 
người không thích chơi với ông:

Và những người ủng hộ bảo vệ cho ĐTT chỉ thấy la lối trên mạng trong và ngoài nước hoặc nói miệng với nhau, có thấy bài viết đàng hoàng đứng đắn khoa học trung thực cho in chính thức trên báo chí đâu.

Người ta muốn nói ở đâu là chuyện của người ta. Sao ông cứ ép người ta phải xin được nói ở những chỗ ông thích?

3) Chu Giang có quyền suy diễn tùy tiện, nhưng xin hãy giữ lấy cho riêng ông:

Nhưng bản luận văn nó đã không còn là của riêng cô nữa. Nó quan hệ đến nội dung khoa học chương trình đào tạo ở khoa Ngữ văn Đại học Sư phạm Hà Nội và có thể sẽ lan tỏa ra toàn hệ thống. Nó quan hệ đến việc đào tạo các thế hệ giáo viên. Từ các giáo viên nó quan hệ đến các thế hệ học sinh.

Lối suy diễn này cho phép người ta đi đến những kết luận rất lạ, rất xa... chẳng hạn Nhã Thuyên (không những không xứng đáng làm cô giáo mà còn) không xứng đáng làm vợ, làm mẹ:

Nhưng bản luận văn nó đã không còn là của riêng cô nữa. Nó quan hệ đến nội dung cô trao đổi với người đàn ông mà cô sẽ lấy làm chồng và có thể sẽ lan tỏa ra toàn gia tộc hai bên. Nó quan hệ đến việc đào tạo con cái của cô. Từ con cái của cô nó quan hệ đến các bạn bè của chúng.

Muốn viết lại đoạn văn trên để kết luận rằng Nhã Thuyên chẳng xứng đáng làm... người cũng rất dễ.

4) Chu Giang không có quyền khuyên bảo Nhã Thuyên:

Đỗ Thị Thoan - Nhã Thuyên còn rất trẻ (sinh năm 1986), còn nhiều thời gian nhiều cơ hội để nghiên cứu học tập, nhưng Chu Giang thì không còn khả năng đó nữa. Bản luận văn trên nên xem như một bài tập sai, một sản phẩm học nghề bị lỗi, phải bỏ đi, làm lại cũng là chuyện rất thường. Không lỗi mà phải bỏ thì không thể xem là chuyện rất thường. Vì những kẻ như Chu Giang mà phải bỏ thì chẳng có lý do gì để đi nghe lời Chu Giang khuyên bảo.

2 comments:

  1. Hay lắm! Giang Nam Lãng tử xin đăng lại.( sẽ "thôi xao" một chút cho bạn đọc khỏi hiểu lầm đôi chỗ nha)

    ReplyDelete